Bệnh viện Từ Dũ kính mến!
Lời đầu tiên, gia đình sản phụ Võ Thị Thân xin được gửi lời chúc tốt đẹp nhất đến Ban giám đốc, tập thể bác sĩ, nữ hộ sinh, hộ lý và tất cả nhân viên bệnh viện.
Trải qua 2 tuần điều trị và sinh con của vợ tôi là sản phụ Võ Thị Thân, sinh năm 1984, ngụ tại khu phố 7, thị trấn Tân Biên, huyện Tân Biên, tỉnh Tây Ninh tại bệnh viện Từ Dũ; là chồng, là cha tôi xin được đại diện cho gia đình xin được gửi lời càm ơn chân thành và sâu sắc đến tất cả đội ngũ bác sĩ, nữ hộ sinh, hộ lý từ khi vợ tôi vào nhập viện cho đến ngày “mẹ tròn con vuông” xuất viện an toàn, khỏe mạnh về nhà. Để có được điều này, tôi xin ghi lòng tạc dạ sự chăm sóc, hướng dẫn, chỉ dặn hết sức ân cần, chu đáo tận tâm của các bác sĩ, nữ hộ sinh, hộ lý của Khoa sản A, đặc biệt bác sĩ Danh, bác sĩ Chuồn cho đến khi vợ tôi được chuyển đi phẫu thuật. Ở đây tôi mới thấu hiểu về sự thật của câu bệnh viện đề ra là xem bệnh nhân như người nhà, thật sự đúng như vậy! Bản thân tôi vô cùng lo lắng với căn bệnh tim mà vợ tôi đang mang trong mình, không khi nào tôi có thể ăn ngon ngủ yên khi vợ tôi lên ca phẫu thuật, nhưng khi ca phẫu thuật thành công, hơn cả một phép màu rằng vợ con tôi vẫn sống; đó chính là công sức tâm huyết, năng lực mà bệnh viện và các bác sĩ trong ca phẫu thuật dành cho vợ tôi, các bác sĩ đã đem đến phép màu, đem đến sự sống cho vợ con tôi và đó cũng là hạnh phúc lớn lao nhất của gia đình chúng tôi.
Vì sức khỏe của vợ tôi còn rất yếu, cần phải theo dõi, cho nên sau khi phẫu thuật phải ở lâu tại phòng giải phẫu, hồi sức. Phải nói rằng tôi đã đi nhiều bệnh viện, cũng đã tiếp xúc nhiều bác sĩ, tuy nhiên ở Từ Dũ các bác sĩ, nữ hộ sinh và hộ lý tại đây nói chung và phòng giải phẫu, hồi sức nói riêng đã thật sự làm tôi phải ngạc nhiên, cảm động và vô cùng biết ơn khi các bác sĩ, nữ hộ sinh và hộ lý ở đây yêu thương vợ tôi hết mực, sự ân cần, chu đáo chăm sóc lo lắng cho vợ tôi, cảm thấy như đây không còn là bệnh viện mà như đang ở nhà mình. Mọi người đã xem vợ tôi như một đứa con bé nhỏ đang đau bệnh; giờ đây khi về tới nhà tôi vẫn không sao quên được những lời nói của bác sĩ Lệ, bác sĩ đã tư vấn, chăm sóc và giúp đỡ cho vợ tôi hết sức ân cần, nhỏ nhẹ về tình trạng sức khỏe của vợ tôi, giúp vợ chồng tôi được an tâm chăm sóc cho nhau, tạo điều kiện tối đa để tôi được ở bên vợ trong lúc tình trạng về sức khỏe và tinh thần không được tốt, thực sự đây là một hành động hơn cả những mong muốn của vợ chồng tôi. Xin chân thành cảm ơn bác sĩ Lệ!
Qua đây, trong quá trình chăm sóc cho vợ tôi tại phòng giải phẫu hồi sức, tôi đã học được một bài học sâu sắc và ý nghĩa từ cô hộ lý Phan Thị Hồng (mọi người gọi cô là cô Hồng), đến giờ tôi vẫn cảm thấy có lỗi với cô và cảm ơn cô rất nhiều. Trong lúc tắm rữa cho vợ tôi, tôi có cảm giác như một người mẹ đang tắm cho con gái mình, điều mà với cương vị một người chồng, tôi chưa làm được cho vợ mình. Và rồi khi sự cảm kích không biết làm gì thì tôi đã làm điều ngu ngốc, tôi gửi tiền “cà phê” cho cô, cô không những không lấy mà còn mời tôi ra chỗ khác, không cho đến gần cô và nói: “Tôi làm là vì tấm lòng đối với bệnh nhân, chứ không phải vì những thứ này”. Tôi thấy mình thật có lỗi vì đã xúc phạm cô, qua thư này xin gửi đến cô Hồng lời xin lỗi muộn màng và lời cảm ơn sâu sắc.
Cuối cùng, giờ đây khi vợ và con trai yêu quý của tôi đã xuất viện về với gia đình trong tình trạng sức khỏe ổn định. Tôi không biết nói gì hơn ngoài lời cảm ơn chân thành nhất mà gia đình tôi muốn gửi đến tập thể Ban giám đốc, đội ngũ bác sĩ, nữ hộ sinh và hộ lý và toàn thể cán bộ, công chức, nhân viên bệnh viện Từ Dũ. Xin chúc bệnh viện luôn vững bước và thành công trong sự nghiệp lương y như từ mẫu của mình.
Kính thư.
Đại diện gia đình sản phụ Võ Thị Thân