Date 19/11/2009

     NHS. Võ Thị Tra
    Khoa Cấp cứu Chống độc - BV Từ Dũ

    “Khi thầy viết bảng bụi phấn rơi rơi, có hạt bụi nào rơi trên bụt giảng, có hạt bụi nào rơi trên tóc thầy…” Với những năm tháng thầy cô đã không ngại khó khăn, thì giờ dạy dỗ chúng ta nên người. Tóc của thầy cô cùng thay đổi theo năm tháng, để đến một ngày chợt giật mình cứ ngỡ những bụi phấn đã vô tình phủ lên ấy hay thời gian đã khắc nghiệt thế? Ngày xưa thầy cô đã hóa thân thành những nhân vật trong truyện cổ tích: có quả thị thơm cô Tấm ngoan hiền, với chú bé có đôi hài 7 dặm, hoàng tử đi tìm công chúa. Ôi những ngày xưa ấy chắc hẳn các bạn không ai có thể quên được phải không? Rồi chúng ta lớn dần theo năm tháng, qua những dòng thơ quê hương ngọt  ngào của cô, những bài đạo đức làm ngừơi của thầy, chúng ta đã nên người hữu dụng cho đất nước. Chưa kịp đền đáp công ơn cao như trời biển ấy, chúng ta mỗi  người đã đi về một phương trời khác nhau như đàn chim non bay ra một thế giới  với nhiều cạm bẫy rình rập, nhưng thời gian có thể làm cho con người ta biết tự lập và trưởng thành nhiều hơn nhờ những hành trang của những năm tháng được nuôi dưỡng bằng tình cảm của thầy cô.

    “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây, uống nước nhớ người đào giếng”, từ thuở ấu thơ cấp sách đến trường chúng ta đã được thầy cô dạy dỗ điều đó, những bài học đạo đức đầu tiên đã giúp chúng ta nên người. Ta không thể nào quên truyền thống tôn sư trọng đạo mà ông cha ta đã dạy từ bao đời nay: “ Không thầy đố  mày làm nên”, chính người thầy đã chấp cánh cho những ước mơ của chúng ta bay cao, bay xa cung cấp hành trang kiến thức cho chúng ta bước vào đời. Thế nhưng sau khi ra đời có mấy ai còn nhớ về thầy cô giáo cũ của mình? Có ai 1 lần tìm về lớp cũ trường xưa để thăm lại  những người đã bỏ bao tâm huyết giúp chúng ta thành người hữu ích. Ngày 20 – 11 hàng năm là ngày hội  của các thầy cô giáo, cũng là dịp để chúng ta bày tỏ lòng biết ơn đến người cha người mẹ thứ hai đã dạy dỗ chúng ta nên  người. Thành công của chúng ta sẽ là một món quà quý dành tặng cho những thầy cô đã từng dìu dắt  chúng ta. Mãi mãi bây giờ và về sau trong lòng mỗi chúng ta luôn luôn vang lên khúc nhạc êm đềm của tình thầy trò và dẫu ở đâu đi nữa trên trái đất này chúng ta hãy giữ mãi trong tim truyền thống và cội nguồn dân tộc trong tim.

    Hôm nay nhân ngày Nhà Giáo Việt Nam, chúng em dâng lên thầy cô những đóa hoa hồng tươi thắm với tất cả lòng tri ân và sự tạ lỗi cho một lần nào đó đã vô tình làm thầy cô buồn. Chúng em sẽ luôn cố gắng làm người hữu ích cho xã hội để khỏi phụ lòng mong mỏi của thầy cô.


    NHS. Võ Thị Tra

    Connect with Tu Du Hospital