Ngày 11, 12 tháng 05 năm 2012, Chi Đoàn Cận Lâm Sàng tổ chức chuyến công tác xã hội tại xã Hiệp Mỹ Đông, huyện Cầu Ngang, tỉnh Trà Vinh.
Chuyến đi đã được sự quan tâm, giúp đỡ của Đảng Ủy Bệnh viện, Đoàn Cơ Sở, Chi Bộ Cận Lâm Sàng, Hội Chữ Thập Đỏ Bệnh viện, Hội Chữ Thập Đỏ Khoa Dược và nhiều mạnh thường quân là cán bộ công nhân viên trong khối Cận Lâm Sàng như: Bs. Phùng Như Toàn – Phó khoa XNDT, Ds. Nguyễn Thị Lầu – Trưởng Khoa Dược, Bs. Trang Trung Trực – Trưởng Khoa GPB, Bs. Nguyễn Thị Loan Anh – Trưởng Buồng TB, CN. Lê Thị Hoài Vân – Khoa XN, KTV. Hồng Phú Quý – Buồng TB và hai công ty tài trợ là công ty Tratmaco, công ty bánh kẹo Cao Lợi Hưng.
Đoàn công tác xã hội của Chi Đoàn gồm 25 thành viên, đã khám cho 317 lượt bệnh gồm 180 nội khoa, 150 phụ khoa và 18 nhi. Chuyến đi đã để lại ấn tượng khó quên cho các bạn thành viên trong Đoàn, xin giới thiệu 2 bài cảm nhận của 2 thành viên trong chuyến đi:
Bài cảm nhận 1
Hà Trương Tú Quỳnh – Khoa Xét Nghiệm
Khời hành
Mỗi lần đi công tác xã hội, trong trái tim tôi luôn đọng lại nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau, biết bao hình ảnh đẹp đẽ. Và cũng chính vì vậy nên có lẽ chuyến đi công tác gần đây nhất ở Trà Vinh sẽ khiến tối nhớ mãi, nhớ mãi và không thể nào xóa nhòa khỏi kí ức.
Đồng hồ vừa điểm tám giờ tối ngày 11/5/2012 cũng là lúc chiếc xe chở chúng tôi bắt đầu lăn bánh rời khỏi Bệnh viện Từ Dũ thẳng tiến đến Trà Vinh. Đoạn đường khá xa, phải vượt qua hàng trăm cây số rồi qua phà Cổ Chiên. Giữa đêm khuya yên bình, phà vắng người, không gian tĩnh mịch, màn đêm bao trùm khắp mọi nơi, gió thổi mát rười rượi, sau đó đi một quảng thì tới Ủy ban xã, nơi chúng tôi sẽ khám vào ngày mai. Khi ấy đã gần một giờ sáng nên hầu như ai cũng thấy mệt và muốn lăn đùng ra ngủ ngay. Nhưng mọi mệt mỏi lúc nãy dường như tan biến hết trước sự mến khách của người dân ở đây. Họ không ngại thức khuya để đợi chúng tôi, nấu cháo, làm gỏi gà tiếp đãi chúng tôi. Không chỉ thế, các thành viên trong đoàn đều được lo chỗ nghỉ ngơi tiện lợi, chu đáo. Đi công tác mà chính quyền địa phương quan tâm tận tình, ân cần quả là điều đáng quý! Tối ấy, chắc là do hành trình đi dài nên mọi người đều ngủ một cách say sưa để sáng thật tỉnh táo, làm việc có hiệu quả hơn. Ôi, một đêm thật ngon giấc và tràn ngập cảm xúc!
Buổi sáng làm việc
Ông mặt trời vừa ửng hồng ở đằng đông chính là lúc tôi thức giấc. Không hiểu sao khi thức dậy tâm trạng tốt cứ bồn chồn rồi lại háo hức, biết bao sự mệt mỏi của hôm qua chẳng còn, thay vào đó là một ngày mới tươi vui và đầy sức sống. Đúng 6giờ 30 phút ngày 12/5/2012 mọi người bắt đầu sắp xếp bàn ghế, dụng cụ y tế cần thiết để chuẩn bị khám bệnh. Không khí trở nên tất bật, ồn ào, mặt trời lên cao nên ánh nắng ngày càng gay gắt. Một lát sau, đã có vài bệnh nhân đầu tiên đến, ai ai cũng nhiệt tình giúp đỡ họ. Người chỉ phòng khám, người phát thuốc, dặn dò bệnh nhân cẩn thận…Người dân ở xã này càng vui mừng hơn nữa khi biết đây là đoàn của bệnh viện phụ sản Từ Dũ, các bác sĩ lại là nữ nên họ không ngại, e thẹn chút nào cả khiến chúng tôi hết sức phấn khởi, có thêm nhiệt huyết hăng say trong chuyến công tác này.
Tại đây, tôi được gặp những đứa trẻ lanh lợi, có thể tự đi khám một mình mà không cần người lớn dẫn dắt, chúng hồn nhiên nói ra đủ thứ bệnh của mình, khiến mọi người phải cười. Người dân kéo đến đông dần nên công việc cũng dần tăng tốc so với ban đầu, mặc dù rất mệt nhưng cả đoàn đều vui vẻ vì tất cả đều là đồng bào, là con Rồng cháu Tiên, là nhân dân nước Việt Nam thân yêu.
Phát học bổng cho học sinh nghèo
Tiếp theo là phần trao học bổng khuyến học cho hai mươi lăm học sinh giỏi cấp 2 của xã. Tôi vô cùng xúc động khi được biết các em xuất thân từ gia đình nghèo khổ nhưng luôn luôn cố gắng vượt lên hoàn cảnh và đạt thành tích cao trong học tập. Đây là những tấm gương sáng cho các em thiếu nhi noi theo. Thật đáng khâm phục!
Một buổi sáng nhộn nhịp đã kết thúc, trời nắng chang chang. Chúng tôi được Ủy ban xã mời ăn bữa cơm trưa, các món “Cây nhà lá vườn” để chia tay họ, chia tay con người Trà Vinh chân chất, mộc mạc này.
Ao bà om
Tạm biệt nơi đây chúng tôi xuôi về phía Tây cách trung tâm thị xã Trà Vinh 5 km để đến Ao Bà Om là di tích lịch sử văn hóa được bộ văn hóa thể thao công nhận. khí hậu mát mẻ làm sao, gió thổi lồng lộng xua tan cái nắng gắt, mặt nước trong xanh, phẳng lặng như mặt gương, xung quanh có nhiều hàng cây cổ thụ hàng trăm năm tuổi có rễ trồi lên mặt đất trong rất đẹp nên chúng tôi tha hồ tạo dáng trước ống kính của máy ảnh, lưu lại những khoảnh khắc tuyệt vời ấy. Theo thông tin tôi biết rằng nó còn có tên là Ao Vuông và giờ đây được nhìn thấy tận mắt thì quả thật tên gọi như vậy rất chính xác vì trông ao có dạng hình vuông. Tôi thực sự cảm thấy tinh thần sảng khoái hơn bao giờ hết, thiên nhiên thực sự đã làm con người thoải mái hơn sau những giờ học tập, làm việc căng thẳng.
Chùa hang
Sau đó chúng tôi lại lên xe tiếp tục hành trình đến chùa Hang, trong lòng tôi lại nôn nao, háo hức không biết ngôi chùa này sẽ ra sao, có giống các chùa khác mà mình đã từng đi không. Khi đến nơi tôi cảm thấy khá hứng thú vì cổng Chùa là cái hang nhỏ, phải chui qua nó mới vào được Chùa. Vào bên trong có nhiều cây Cổ Thụ cao, to, tít trên tán lá cây rộng lớn là nơi làm tổ của hàng ngàn con Cò đen, trắng.Chúng chao lượn khắp nơi trong khuôn viên Chùa, kêu nhau như muốn gọi bầy đàn về tụ họp. Kiến trúc độc đáo, vì thế đây là một trong những Chùa Khmer đẹp nhất ở Trà Vinh. Tôi vô cùng thích thú vì vừa được viếng Chùa vừa được chiêm ngưỡng kiến trúc mới lạ ở Chùa. Sau hai chuyến đi tham quan, chúng tôi lên xe và trở về Thành phố Hồ Chí Minh với nhiều niềm vui và sự thoải mái.
Chuyến công tác này đầy ý nghĩa và mang lại cho chúng tôi nhiều cảm xúc chân thật. Có lẽ chuyến đi này sẽ là kỉ niệm luôn khắc sâu trong lòng tất cả mọi người, nhất là đối với bản thân tôi, Mong rằng Chi Đoàn sẽ tổ chức nhiều đợt từ thiện như thế này để giúp đỡ những người nghèo khổ và trải nghiệm một cuộc sống thú vị với người dân ở các vùng đất khác nhau.
Bài cảm nhận 2
Trần Thị Quỳnh Trang – Khoa Giải Phẩu Bệnh
Chuyến đi công tác xã hội vừa qua đã để lại trong tôi nhiều cảm xúc, vui buồn lẫn lộn và để lại trong tôi cả một bầu trời hoài niệm.
8h tối ngày 11 tháng 5 nhóm chúng tôi xuất phát trong tâm trạng đầy háo hức. Tôi vinh dự được đi xe cấp cứu của bệnh viện. Các bạn có biết tại sao đó là một vinh dự không? Vì không phải lúc nào cũng được đi xe cấp cứu, kỳ này do chiếc xe 25 chỗ của bệnh viện hư nên chúng tôi đi 2 xe 16 chỗ, trong đó có 1 xe cấp cứu.
Đúng 0h, chúng tôi đến nơi, UBND xã Hiệp Mỹ Đông, Trà Vinh. Đã 0h, vậy mà ở đây vẫn náo nhiệt như 7 – 8h tối là vì chính quyền địa phương đã túc trực ở đây và đợi đoàn chúng tôi về. Người ta nói dân Miền Tây hiếu khách quả là không sai, các anh còn chuẩn bị cho chúng tôi một nồi cháo ăn khuya vì sợ chúng tôi đi đường ban đêm đói..Mọi người tham gia chuyến đi ai cũng thực sự cảm thấy xúc động…Sau đó chúng tôi có một giấc ngủ thật yên bình ở nhà người dân.
7h sáng, chúng tôi đã có mặt tại trạm y tế xã để chuẩn bị cho công tác khám và phát thuốc cho người dân nghèo. Nghe có đoàn y, bác sĩ ở Bệnh viện Từ Dũ về người dân mừng lắm, có người náo nức họ đã đợi từ sáng sớm.
Nhìn các cụ già neo đơn lọm cọm đi khám bệnh mà thấy chạnh lòng quá. Nhìn các chị em phụ nữ đã đạp xe đạp đường xá xa xôi đến đây để được khám, tôi thấy vừa xúc động vừa tự hào.. Có chị bao lâu nay không có tiền đi tháo vòng đặt trong âm đạo, nay được bác sĩ tháo dùm luôn, chị cảm ơn bác sĩ rối rít và nước mắt rơm rớm…Khuôn mặt của những em nhỏ đến khám thật hồn nhiên, dễ thương.
Buổi phát học bổng cho các em có hoàn cảnh khó khăn nhưng học giỏi chỉ trong thời gian ngắn ngủi nhưng đã đọng lại trong tôi cũng như các anh chị trong nhóm một cảm xúc khó tả, xúc động. Hi vọng phần học bổng tuy ít ỏi nhưng giúp đỡ phần nào khó khăn cho các em trong năm học sắp tới và các em sẽ có thêm nghị lực thêm sức mạnh để tiếp tục cuộc sống của mình.
Ở miền tây chúng tôi cảm nhận được tình người sâu sắc, sự mộc mạc, nhiệt tình, giản dị của người dân ở đây. Sự nhiệt tình thể hiện qua sự đón tiếp nồng nhiệt trong những bữa ăn. Có lẽ xét về mặt vật chất thì không giàu có, nhưng tình cảm của họ về mặt tình thần thì quá lớn. Đây là điều mà làm cho tôi nhớ nhất và để lại ấn tượng sâu sắc cho tôi trong chuyến từ thiện lần này.
Thời gian thì vẫn mãi trôi, chúng tôi cũng phải quay về thành phố để tiếp tục cuộc sống mới. Những khó khăn những thử thách vẫn còn phía trước. Chắc rằng sau chuyến đi này mỗi người sẽ đọng lại một kỷ niệm khó phai của riêng mình, riêng tôi cũng vậy.
Tạm biệt Trà Vinh, tạm biệt những con người đáng kính giàu tình thương, sự nhiệt tình! Mong rằng sau này sẽ có nhiều chuyến đi ý nghĩa như vậy nữa.
Chuyến đi đã kết thúc, BCH Chi Đoàn Cận Lâm Sàng xin gởi lời cảm ơn chân thành sâu sắc nhất gửi đến các đơn vị tài trợ, mạnh thường quân cùng các bạn đã tham gia chuyến đi, chính sự nhiệt tình, sự quan tâm, giúp đỡ của anh chị và các bạn đã góp phần thành công cho chuyến đi đầy ý nghĩa này.