Ngày 08/09/2009

Nhật ký tình nguyện hè 2009

    NHS. Võ Thị Tra
    Khoa Cấp cứu - BV Từ Dũ

    Tháng 04 về hoa phượng nở đỏ rộp sân trường, tiếng ve sầu ngân nga réo gọi hè về. Tháng 6, tháng 7 mưa ngâu rả rít và cổng trường Đại học bắt đầu khép lại cũng là lúc các bạn sinh viên xếp áo thư sinh, khoác lên mình chiếc áo xanh tình nguyện đi đến những vùng xa xôi, khó khăn khắp mọi miền đất nước.Riêng chúng ta là những thanh niên công chức ngành y cũng dành những ngày nghỉ của mình đem niềm vui đến cho đồng bào cả nước.

    Nô nức, hăm hở, rộn rả… mang triệu bước chân tình nguyện với màu áo xanh, áo hồng đang náo nức hát vang bài ca tình nguyện trên khắp nẻo đường quê. Màu áo xanh trải dài qua từng con đường, gốc phố, bờ đê. Màu áo xanh tỏa vào từng làng quê, xóm nhỏ, áo xanh rong ruổi trên con đường hè đi tuyên truyền đến người quê xa. Màu áo hồng đi theo đội hình chuyên chăm sóc sức khỏe cho mọi người, từng viên thuốc đắng, giúp người già nhỏ qua cơn bệnh tật, tư vấn sức khỏe sinh sản, bệnh sốt xuất huyết vào mùa mưa bão, tuyên truyền tư vấn pháp luật…Màu áo xanh nâng niu bàn tay em thơ, nắn nót từng nét chữ đầu đời; màu áo hồng hì hục đắp đường, xây cầu, lợp từng mái nhà, chặt từng cây tre, chăm chút từng mái lá mong sao người dân quê có mái nhà đầm ấm, yên bình mùa gió về…Không những thế, họ còn cặm cụi vót từng gọng tre, uốn từng lọn kẽm để cho em thơ những chiếc lồng đèn nhỏ xinh xắn… Và còn nữa, còn nữa trong cuộc sống quanh ta với biết bao số phận kém may mắn, những đứa trẻ mồ côi, nghèo khuyết tật, người già neo đơn, tiếp xúc với họ, giúp đỡ họ dù chỉ những việc rất nhỏ, bạn sẽ thấy mình có ích. Bên họ bạn mới nhận ra rằng, những trở ngại và khó khăn trong cuộc sống mà bạn vẫn thường than vãn chẳng thấm tháp gì so với những mất mát khó khăn mà những người thiệt thòi đang từng ngày phải gánh chịu. Không phải làm việc lớn mới gọi là tình nguyện, mà hãy bắt đầu từ những việc nhỏ quanh ta, rồi bạn sẽ thấy ý nghĩa to lớn của nó. Yêu lắm, yêu lắm màu áo xanh, áo hồng tình nguyện, với bao sục sôi, nhiệt huyết của tuổi thanh niên, góp nên máu xanh cho quê hương đất nước, màu đỏ của trái tim nhân loại..

     

    Hôm nay, ta khoác lên mình màu áo xanh, màu áo hồng ấy mà tự hào, hạnh phúc. Hạnh phúc bởi mình có thể cống hiến nhiệt huyết sức trẻ xây dựng những công trình có ích cho đời, hạnh phúc bởi ánh mắt trẻ thơ long lanh bên con chữ ngày hè, bởi những nụ cười mãn nguyện của những người già qua cơn bệnh tật. Hạnh phúc bởi tấm lòng người dân vùng quê nghèo mộc mạc mà nghĩa tình. Mái nhà tranh đơn sơ lành lặn, ấm áp…Và hạnh phúc hơn khi thấy làng quê mình tươi đẹp hơn sau mùa chiến dịch, những con đường đan thẳng tắp, cây cầu kênh vững chảy nâng bước chân em tung tăng đến trường rộn rả lời ca. Hạnh phúc của mình là làm cho người khác được hạnh phúc đó là phương châm của tình nguyện. Hãy đi, hãy làm, hãy sống hết mình rồi bạn sẽ thấu hiểu điều ấy. Bạn đang có trong tay những năm tháng đẹp nhất của cuộc đời, những năm tháng của tuổi trẻ để nghe tinh thần tình nguyện trong tim. Ta vui sướng, hạnh phúc vì biết mình sống có ích những ngày qua. Mùa hè tình nguyện đã cho ta tất cả: ông bà, cha mẹ, bạn bè, em thơ… bài học đầu đời đầy ý nghĩa. Hạnh phúc chợt nở nơi trái tim yêu thương, hạnh phúc rạng ngời qua những bước chân xa…

    Dẫu sắp chia xa – cuối cùng cho một mùa hè thanh niên, sinh viên và công nhân- nhưng ta hiểu màu áo xanh, màu áo hồng vẫn luôn mãi trong trái tim mình. Màu áo xanh, màu áo hồng rạng ngời sức trẻ mãi mãi tuổi hai mươi….

    * Ảnh do tác giả cung cấp.

    Kết nối với Bệnh viện Từ Dũ