Ngày 26/07/2013

Viết về anh ‘‘Người đồng đội của tôi’’

    Phạm Thị Thúy Hằng
    Khoa Dược – BV Từ Dũ
     

     

     Ảnh: sưu tầm

     “A…a…a…Chú Tín đây rồi, Chú Tín Xuống rồi, có kẹo nữa nè mấy bạn ơi. Chú Tín cho con với, cho bạn này nữa nè…con cám ơn Chú, cảm ơn Chú…”.

     Cứ mỗi lần đi công tác hay đi phép về thăm nhà lên, anh không bao giờ quên những phần quà cho các cháu ở nhà trẻ của Trường. Quà anh mang đến cho các cháu không to, không nhiều, chỉ là những viên kẹo sôcôla hình đồng tiền, vài cái bong bóng, và một bì kẹo mút trái cây đủ màu sắc có nhiều mùi vị. Bấy nhiêu thôi, tuy không nhiều, nhưng anh đã mang đến cho các cháu là con của cán bộ viên chức tại Trường có thêm nhiều niềm vui mỗi khi gặp anh. Gọi là anh là câu gọi thân thương của mọi người sống trong môi trường TNXP đấy thôi, để giữ hoài tuổi thanh xuân đấy…hi, chứ so ra Anh đáng tuổi Cha, Chú của Tôi. Anh có dáng người thấp thấp, với nước da đen mặn mòi của người dân sống lâu năm ở vùng Duyên Hải, bước chân anh hơi khập khiễn vì mang dấu tích một thời lăn lộn ở chiến trường xưa khi tham gia vào một đợt tổng tiến công ở miền Duyên hải, Anh là Thương binh hạng ba.

    Anh giờ là Chủ tịch Công Đoàn cơ sở Trường, đồng thời cũng là Y sĩ của Phòng y tế Trường giáo dục đào tạo và giải quyết việc làm số 1, Thuộc Lực lương Thanh Niên Xung Phong TP.HCM nơi công tác trước đây của Tôi. Mọi người trong đơn vị hay gọi anh và xem anh là “ Người của công chúng. Anh tham gia tất cả các hoạt động trong đơn vị, cũng như các hoạt động của Lực lượng TNXP khi được phân công với tinh thần thái độ rất tốt. Hoàn thành mọi nhiệm vụ được giao, năng nổ nhiệt tình, không nề hà từ chối điều gì. 39 năm tuổi quân TNXP và 25 năm tuổi Đảng không nhỏ so với cái tuổi 58 của anh.

     Anh kể Lúc anh về, đơn vị còn hoang sơ lắm, thiếu thốn đủ thứ, không có đèn điện, đường thì trơn trượt rất khó đi lại. Chứ không như bây giờ đường nhựa láng o, điện cao thế sáng trưng, intenet, di động ì sèo , nhìn thấy đơn vị ngày một trưởng thành, đổi mới và phát triển anh vui mừng và hãnh diện lắm. Vì sự phát triển và vững mạnh của đơn vị hiện giờ cũng có phần đóng góp nhỏ bé của anh mà”. Anh nói mơ ước của anh là “mong mãi mãi được cống hiến và phục vụ lâu dài cho đơn vị và môi trường TNXP này”. Năm 1983, anh chuyển công tác từ Tổng đội TNXP miền Duyên Hải về Trường với nhiệm vụ là A Trưởng, hướng dẫn đội viên TNXP làm cây nông nghiệp chăm sóc cây cà phê của đơn vị. Đến những năm 1998 – 2000, khi đơn vị tiếp nhận học viên Cai nghiện ma túy theo nghị định của Chính Phủ. Anh được giao nhiệm vụ Quản lý và giáo dục học viên và tham quản lý rừng, cũng như giữ gìn công tác an ninh tại đơn vị. Với sự nổ lực và phấn đấu của mình cuối năm 2003 anh được đơn vị cử đi học lớp Y sĩ đa khoa và trở về phục vụ lại đơn vị năm 2006. Anh tiếp tục phát huy những thế mạnh của mình, ngày trực thì anh hết lòng tận tâm với công việc chăm sóc bệnh nhân, động viên, tham vấn tư vấn cho các bệnh nhân cá biệt để họ hợp tác điều trị bệnh, giám sát phòng khám cấp cứu, xét nghiệm… Với bao công việc chuyên môn bề bộn ấy nhưng anh vẫn sắp xếp tham gia các hoạt động phong trào rất tốt. Anh cùng Ban Chấp hành Công Đoàn phát động rất nhiều phong trào, tạo sân chơi lành mạnh vui tươi cho cán bộ viên chức, học viên, đội viên, con em cán bộ trong toàn đơn vị nhân các ngày lễ lớn và không kém phần sôi nổi, hào hứng vui tươi. Noel năm vừa qua anh tự bỏ kinh phí nhỏ nhoi của mình để đem niềm vui đến cho các cháu dù chỉ là những món quà nho nhỏ. Hành động ấy tuy đơn giản nhưng đã mang lại bao niềm vui và hạnh phúc cho các em cùng với gia đình. Ngoài giờ trực anh còn tổ chức rất nhiều trò chơi, dạy hát, đọc ca dao cho các cháu tại nhà trẻ.  Đơn vị cấp cho anh một căn nhà nhỏ và một miếng vườn để tăng gia sản xuất kiếm thêm thu nhập cho cuộc sống, hằng năm cứ bắt đầu vào mùa mưa anh gieo bắp, trồng mì. Với sức khỏe dẻo dai của mình anh có thể làm bất cứ mọi việc như: hỗ trợ các đồng đội của mình trong mùa vụ tưới cà phê những khi ra trực tưới ngày không đủ, anh tranh thủ tưới đêm”.

    Anh nói: do sống tự lập từ nhỏ nên mọi việc anh đều tự lo liệu không để ba mẹ phiền lòng”. Tận dụng tất cả thời gian có được để đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ của đơn vị giao cho, anh còn tham gia viết tin hoạt động của đơn vị gửi cho Bản tin TNXP đều đặn, tham gia báo cáo chuyên đề Y tế cho học viên, đội viên, tham gia các chuyến học tập, công tác xa, thăm các bà mẹ Việt Nam Anh Hùng do đơn vị phụng dưỡng.

    Anh nói: “Tôi yêu TNXP…yêu đồng đội, yêu những dãy nhà kinh tế định cư của cán bộ viên chức mọc san sát bên nhau và những con đường quen thuộc dốc núi quanh co. Tôi muốn gắn bó và sống mãi phục vụ thật lâu cho nơi này, cho ngôi Trường 1 TNXP thân thương của chúng tôi. Nói đến đây mọi người sẽ hiểu một phần nào về anh hơn một con người luôn sống hết mình vì mọi người, và  tự vượt lên chính mình và vượt qua bệnh tật. Đặt biệt, anh rất yêu thương trẻ em, anh nói: “Trẻ em là nền tảng, là hạt giống của nước nhà và điều đặc biệt là các cháu rất đáng yêu…”.

    Chắc rằng kể đến đây, tôi vẫn chưa thể nói lên hết công việc và lòng nhiệt huyết của anh một Đội viên TNXP, một nhân viên nhiệt tình năng nổ, luôn học tập và làm theo tấm gương đạo đức của Hồ Chí Minh, hết lòng phụng sự tổ quốc, phục vụ nhân dân, góp phần xây dựng đơn vị ngày càng vững mạnh, tô đậm thêm truyền thống hào hùng của Đất Nước.

     Qua Anh rất nhiều, rất nhiều điều mà tôi thấy và phần nào học được từ nghị lực của anh, đã giúp tôi trong thời gian qua ngày càng tiến bộ hơn, cũng có thể nói là mạnh dạn hơn lúc trước, có nhiều kinh nghiệm sống hơn áp dụng được vào thực tiễn như hiện nay, như hoàn thành  nhiệm vụ công tác chuyên môn với tinh thần trách nhiệm cao. Khi có thời gian luôn tham gia các hoạt động hiến máu nhân đạo, các đợt công tác xã hội như khám bệnh ở các khu công nghiệp hay các tỉnh vùng sâu vùng xa, tham gia các hoạt động chăm sóc, vui chơi cho trẻ em khuyết tật… do Đoàn Thanh Niên, Công Đoàn tổ chức với tinh thần trách nhiệm cao. Cùng đồng nghiệp xây dựng nếp sống văn minh công sở, tiết kiệm, hòa nhã, đoàn kết giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau chia sẻ buồn vui, cùng nhau vượt qua khó khăn và hoàn thành nhiệm vụ với tinh thần trách nhiệm cao nhất. Tôi sẽ cố gắng hơn nữa, vận dụng hết những kinh nghiệm, nghị lực học được từ anh áp dụng vào cuộc sống, công tác cho hiện tại và sau này ngày một tốt hơn.

     

     Ảnh: sưu tầm

    Phạm Thị Thúy Hằng

    Kết nối với Bệnh viện Từ Dũ