Màu hoa tôi yêu
CNHS. Ủ Khương Nhựt
BV Từ Dũ
...Tôi muốn viết bài thơ về hoa Sứ trắng,
Màu hoa tôi yêu gần hết cuộc đời!
Hoa đẹp tượng trưng cho Từ Dũ rạng ngời !
Cho sức sống lan tràn từ thửơ mẹ nằm nôi...
...Yêu lắm từng con người, ngọn cây, gốc cỏ...
Từng giọt mồ hôi giúp cuộc sống sinh sôi !
...Yêu từng bàn chân chạy vội vào ca trực,
Yêu từng bàn tay nâng đỡ bé ra đời !
...Yêu từng gói mì đỡ lòng trong đêm vắng,
Yêu từng miếng canh đỡ dạ lúc chơi vơi...
...Dù nắng, dù mưa, dù giông bão tơi bời...
Tiếng khóc chào đời vẫn đều đều đi qua bao cuộc đời cô lẽ...
Sưởi ấm những tâm hồn quạnh quẽ...
Mãi miết giúp đời..quên mất mình....chưa được một lần khoác lên áo cưới...
Nhưng...không buồn! Vì tiếng khóc của con là niềm vui để cuộc sống sinh sôi...
Từ nơi đây, những thiên tài tương lai xuất hiện...
Từ nơi đây, ấm lên niềm tin và hạnh phúc rạng ngời...
...Tôi muốn viết bài thơ về hoa Sứ trắng,
Màu hoa tôi yêu gần hết cuộc đời !
Và bạn ơi! Hãy cầm bút viết cùng tôi!
Để biết rằng:Tất cả chúng mình đều yêu thương Từ Dũ !..
Cho tình yêu mãi ngập tràn muôn phương
Cho bông hoa sứ trắng thềm
Trắng tinh chiếc áo lụa mềm thân em
Cho người mẹ trẻ về đêm
Vững lòng ôm chặt trái tim con mình
Ngành y trong quan niệm của mọi người là một nghề cao quý. Bởi lẽ niềm tin của nó là con người, mục đích là sức khỏe, hạnh phúc. Có lẽ cũng bởi vậy mà ngành y đòi hỏi về trình độ, đạo đức khắt khe hơn các ngành nghề khác. Là con người, không ai không có sai sót và người làm việc ở bất cứ lĩnh vực nào, ngành nghề nào cũng đều có thể sai sót. Sai sót trong ngành y là không thể tránh khỏi. Nhưng với ngành y, một sai sót nhỏ có thể gây ra hậu quả nặng nề, không gì cứu vãn. Cũng bởi vậy ngành y đòi hỏi sự cẩn trọng, tỉ mỉ, chính xác hơn bất cứ ngành nào.
Đêm đêm cô vẫn hôn con
Nên trực vẫn ngọt như là kẹo hương
Ngày ngày cô vẫn bồng con
Nên nắng vẫn ấm như là mùa Xuân
Con nhỏ xíu,con trắng ngần
Hạnh phúc nhất là mở mắt trông thấy Cha
Hy vọng lớn nhất là mong con khỏe mạnh, bình an
Động lực lớn nhất để Mẹ vượt cạn là sự động viên của Cha
Con cảm ơn Cha Mẹ đẽ sinh con ra và cho con cuộc sống này
“Vòng tay đầu đời gắn kết yêu thương”
Đang Thu, mà ngỡ đất trời vào Xuân!
Mắt sáng trong, má đỏ hồng!
Răng đều hạt bắp, mặn nồng môi xinh!
Ngoài kia nắng chiếu lung linh,
Tay em móng ngắn, trắng trong một màu.
Bàn tay năm ngón, thanh tao.
Búp măng, ngòi viết..phải nào không xinh!
Bởi vì nghề nghiệp chúng mình!
Dắt dìu, nâng đỡ, nghĩa tình, yêu thương...