Nghề hộ sinh
NHS. Cao Thị Cẩm Nhung
K. Sanh
Khi em cất tiếng khóc chào đời
Anh đại diện đời chào em bằng nụ cười
Lớn lên nhớ đừng hỏi tại sao có kẻ cười người khóc trong cùng một cảnh ngộ nha em !
Anh nhỏ vào mắt em thứ thuốc màu nâu
Nói là để ngừa đau mắt
Ngay lúc đó em đã không nhìn đời qua mắt thực
Nhớ đừng hỏi vì sao đời tối đen
Khi anh cắt rốn cho em
Anh đã xin lỗi chân thành rồi đó nhé
Vì từ nay em đã phải cô đơn
Em đã phải xa địa đàng lòng mẹ …
Tôi xin trích một đoạn bài thơ Thư cho bé sơ sinh của BS Đỗ Hồng Ngọc, để viết lên cảm nhận của mình về ngành y nói chung và nghề nữ hộ sinh nói riêng.
Ngành y trong quan niệm của mọi người là một nghề cao quý. Bởi lẽ niềm tin của nó là con người, mục đích là sức khỏe, hạnh phúc. Có lẽ cũng bởi vậy mà ngành y đòi hỏi về trình độ, đạo đức khắt khe hơn các ngành nghề khác. Là con người, không ai không có sai sót và người làm việc ở bất cứ lĩnh vực nào, ngành nghề nào cũng đều có thể sai sót. Sai sót trong ngành y là không thể tránh khỏi. Nhưng với ngành y, một sai sót nhỏ có thể gây ra hậu quả nặng nề, không gì cứu vãn. Cũng bởi vậy ngành y đòi hỏi sự cẩn trọng, tỉ mỉ, chính xác hơn bất cứ ngành nào.
Mỗi chúng ta đều có lý do riêng khi chọn lựa ngành nghề của mình. Lý do của bạn là gì? Đối với tôi đến với ngành y có lẽ là một cơ duyên. Tôi cũng đã từng mơ ước mình làm trong lĩnh vực kinh doanh. Thế mả tôi đã chọn một nghề mà mình chưa bao giờ nghĩ đến vì tôi sợ máu. Nghề hộ sinh - một nghề đầy vinh quang nhưng cũng lắm vất vả gian truân. Một nghề chuyên về sản khoa đồng hành cùng những người mẹ từ khi mang thai đến khi được nhìn thấy bé cưng chào đời. Chúng tôi hiểu từng cơn đau quặn thắt, cùng rơi nước mắt khi một đứa trẻ vừa chào đời đã vội vĩnh biệt cuộc sống, và nở nụ cười hân hoan cùng gia đình sản phụ khi mẹ tròn con vuông, để sau đó, tiếp tục thầm lặng với công việc của mình với trẻ đến với cuộc đời một cách bình an.
Công tác trong một bệnh viện đầu ngành về sản khoa của khu vực phía Nam, nơi mà chúng tôi tiếp nhận những ca khó, những thai phụ mang bệnh truyền nhiễm… được chuyển đến từ các bệnh viện tỉnh, bệnh viện huyện hay các bệnh viện tư nhân … với trang thiết bị và cơ sở vật chất đầy đủ cơ sở vật chất hoàn chỉnh, nhưng có thể con khiếm khuyết về nguồn nhân lực dày dặn kinh nghiệm. Mỗi ngày, chúng tôi chào đón hàng trăm sinh linh nhỏ bé đến với thế giới này. Không nói nhưng chắc hẳn mọi người đều hiểu cường độ làm việc rất căng thẳng của chúng tôi, khi ở nơi đầu sóng ngọn gió của bệnh viện là như thế nào.
Lễ, tết là thời gian mà mọi người mong đợi để được quây quần bên gia đình, người thân … nhưng chúng tôi đành phải tạm gác niềm vui “nhỏ” ấy sang một bên để dành niềm vui “lớn hơn”, là đón nhận “những mầm xanh tương lai” của đất nước ! Ấy vậy có ai hiểu được nỗi niềm của chúng tôi? Tất nhiên, khi bước vào nghề đã chọn, trước tiên chúng tôi cũng cần có cơm áo, gạo tiền, nhưng càng sống trong môi trường y tế - chúng tôi càng nhận thức trách nhiệm của mình trong công việc có liên quan đến sức khỏe của người dân.
Sự vất vả trong công việc là vậy, nên chuyện ăn sáng thành ăn trưa, ăn trưa thành ăn chiều là chuyện bình thường đối với chúng tôi. Có người bảo: Dừng việc lại một tí rồi chia nhau ăn cơm để lấy sức làm tiếp. Thế nhưng trong công tác chăm sóc người bệnh, với chúng tôi người bệnh làm trung tâm, niềm vui, hạnh phúc của họ cũng đủ để chúng tôi thấy ấm lòng những đêm thức trắng, lặng lẽ, âm thầm trong màu áo trắng để chăm sóc sức khỏe cho sản phụ và thai nhi. Đối với tôi và bao đồng nghiệp khác, sức khỏe, sự hồi phục, niềm hạnh phúc khi mẹ tròn con vuông là món quà quý giá nhất.
Tôi từng nghe một câu nói rất hay: Sức khỏe là con số đơn vị làm cho những con số 0 cuộc đời có giá trị. Câu nói cho thấy xã hội có thay đổi, con người có đổi thay, quan điểm xã hội đối với vai trò đội ngũ y tế của chúng tôi, cũng sẽ có ít nhiều bị tác động … Dù vậy, đội ngũ nhân viên y tế của chúng tôi đã và đang bền bỉ cống hiến, hi sinh vì sức khỏe của cộng đồng. Rất mong mọi người hãy có cái nhìn tích cực về ngành y mà chúng tôi đang từng ngày tự hoàn thiện, đổi mới.
Trích: Bản tin Bệnh viện 07.2017
Cho tình yêu mãi ngập tràn muôn phương
Cho bông hoa sứ trắng thềm
Trắng tinh chiếc áo lụa mềm thân em
Cho người mẹ trẻ về đêm
Vững lòng ôm chặt trái tim con mình
Đêm đêm cô vẫn hôn con
Nên trực vẫn ngọt như là kẹo hương
Ngày ngày cô vẫn bồng con
Nên nắng vẫn ấm như là mùa Xuân
Con nhỏ xíu,con trắng ngần
Hạnh phúc nhất là mở mắt trông thấy Cha
Hy vọng lớn nhất là mong con khỏe mạnh, bình an
Động lực lớn nhất để Mẹ vượt cạn là sự động viên của Cha
Con cảm ơn Cha Mẹ đẽ sinh con ra và cho con cuộc sống này
“Vòng tay đầu đời gắn kết yêu thương”
Đang Thu, mà ngỡ đất trời vào Xuân!
Mắt sáng trong, má đỏ hồng!
Răng đều hạt bắp, mặn nồng môi xinh!
Ngoài kia nắng chiếu lung linh,
Tay em móng ngắn, trắng trong một màu.
Bàn tay năm ngón, thanh tao.
Búp măng, ngòi viết..phải nào không xinh!
Bởi vì nghề nghiệp chúng mình!
Dắt dìu, nâng đỡ, nghĩa tình, yêu thương...
Màu hoa tôi yêu gần hết cuộc đời!
Hoa đẹp tượng trưng cho Từ Dũ rạng ngời !
Cho sức sống lan tràn từ thửơ mẹ nằm nôi...